Loading...
 

Hôm nay chúng ta đến với

 

Demonization

 

 
TÓM TẮT HOẠT ĐỘNG
  • Tìm một tập thể đang bị quỷ hóa trong môi trường của bạn.
  • Nghiên cứu về tập thể đó và tìm ra một điều mà bạn thực sự thích ở họ - văn hóa, âm nhạc, văn hóa dân gian, khiêu vũ, ẩm thực, truyền thống, trang phục, phong tục, v.v.
  • Thực hiện một bài nói giàu thông tin về một điều bạn thích mà không tích cực bảo vệ tập thể đó hoặc yêu cầu mọi người thông cảm cho họ hay thương hại họ.
  • Không giải thích mục đích của phần này.
 

Bản sắc nhóm của chúng ta

Con người là sinh vật bộ tộc. Theo quan điểm tiến hóa, các sinh vật con người cần sự hỗ trợ của một cấu trúc xã hội để tồn tại. Những đứa trẻ sơ sinh của loài người có khoảng thời gian phụ thuộc dài nhất vào ​​cha mẹ trong tất cả các loài, và thậm chí sau đó, Người hiện đại về giải phẫu không đặc biệt giỏi chạy, leo trèo hay bơi lội. Không có giác quan nào của chúng ta được phát triển một cách ngoạn mục. Chúng ta bị cuốn vào việc tìm kiếm người thân của mình để tạo thành các nhóm có thể mang lại cơ hội sống sót cao hơn nhiều khi là một tập thể - từ việc cùng nhau săn những con mồi lớn hơn, phân chia lao động hiệu quả đến việc tìm kiếm bạn đời tiềm năng.

 


Khi bạn rơi vào bẫy của nạn quỷ hóa, bạn có thể dễ dàng bị thao túng như con bò đực trong trận đấu bò ở Tây Ban Nha. (Ảnh: Francis Heylighen )
Khi bạn rơi vào bẫy của nạn quỷ hóa, bạn có thể dễ dàng bị thao túng như con bò đực trong trận đấu bò ở Tây Ban Nha. (Ảnh: Francis Heylighen )

Trong thời hiện đại, không có gì thực sự thay đổi. Chúng ta vẫn có cảm giác khao khát mạnh mẽ "được thuộc về" một nhóm nào đó. Tuy nhiên, khi đi đến mức cực đoan, nhu cầu được thuộc về này biến thành cái mà các nhà nhân chủng học gọi là "chủ nghĩa bộ tộc độc hại" - một sự tuân thủ vô điều kiện đối với nhóm của chính mình đến mức nó trở nên vô thức, giáo điều và thù địch chống lại bất kỳ nhóm nào khác.

Khi một thứ gì đó trở nên vô thức hoặc tự động, bạn không còn kiểm soát được nó nữa. Bạn không soi xét nghiêm túc xem những gì bạn đang đọc hoặc được bảo có ý nghĩa gì không, miễn là nó phù hợp với bản sắc của nhóm. Tồi tệ hơn - phản ứng của bạn trở nên có thể đoán trước. Do đó, bạn trở thành mục tiêu dễ dàng bị thao túng - giống như cách một con bò đực có thể bị khiến cho chạy theo bất kỳ hướng nào bằng cách vẫy trước mặt nó một thứ nó cho là nguy hiểm.

 

Quỷ hóa (sự mất tính người)

Quỷ hóa là một kỹ thuật thường được sử dụng để thổi bùng ngọn lửa của chủ nghĩa bộ tộc độc hại và thúc đẩy người dân thực hiện những hành vi cụ thể. Nó bao gồm việc quy kết một điều khái quát cực kỳ tiêu cực cho các thành viên của một nhóm khác. Các nhóm khác có thể theo địa lý (quỷ hóa những người ở các quốc gia hoặc khu vực khác), dân tộc (quỷ hóa các chủng tộc cụ thể), tôn giáo (quỷ hóa các thành viên của một tôn giáo cụ thể), v.v. Bạn có thể thấy nhiều ví dụ về sự mất tính người trong bức tranh mở đầu của hoạt động này.

Đôi khi quá trình quỷ hóa bắt đầu với một mục tiêu dễ dàng hơn - chẳng hạn như một lãnh đạo hoặc một đại diện hữu hình của nhóm mục tiêu đã chọn. Theo lời của Viện Cato:

"Một khi bạn bắt đầu quỷ hóa một tổng thống hay nhà lãnh đạo của một quốc gia, bạn sẽ vĩnh viễn khiến cho sự mất nhân tính theo ý thức hệ ăn sâu vào trái tim và tâm trí người Mỹ cũng như biện minh cho bất kỳ hành động bạo lực nào trong tương lai chống lại quốc gia đó và người dân của họ."

 

Mặc dù lỗ mãng, nhưng nó thường rất hiệu quả do những hình ảnh sống động mà nó tạo ra cho khán giả và vì nó tạo nên cảm giác đe dọa chống lại các nhóm mà một cá nhân rất yêu quý. Một khi đã thấm nhuần đủ nỗi sợ hãi hoặc căm ghét, họ có thể được lệnh phải làm những điều vượt quá những gì họ sẵn sàng làm trong đời thường, thậm chí đến mức giết người khác hay hy sinh mạng sống của chính mình.

Hermann Göring, một trong những nhà lãnh đạo nổi bật nhất của đảng Quốc xã, người sáng lập Gestapo, và là người đứng đầu Lực lượng Không quân Đức (Luftwaffe), đã minh họa hoàn hảo điều này với tuyên bố sau đây trong Cuộc thử nghiệm Tội phạm Chiến tranh Nuremberg:

Tại sao dĩ nhiên người dân không muốn chiến tranh. Tại sao một số người nghèo hèn trong trang trại lại muốn liều mạng trong một cuộc chiến khi điều tốt nhất mà anh ta có thể có từ nó là trở về trang trại của mình nguyên vẹn? Đương nhiên, dân thường không muốn chiến tranh, dù là ở Nga, ở Anh hay ở Mỹ, cũng không phải vì vấn đề đó ở Đức. Điều đó hiểu được.
Xét cho cùng, chính các nhà lãnh đạo đất nước là người quyết định chính sách, và việc kéo người dân theo luôn là một vấn đề đơn giản, dù đó là chế độ dân chủ hay chế độ độc tài phát xít, Nghị viện hay độc tài Cộng sản.
Người dân luôn có thể bị lôi vào theo mệnh lệnh của các lãnh đạo. Điều đó thật dễ dàng. Tất cả những gì bạn phải làm là nói với họ rằng họ đang bị tấn công và lên án những người theo chủ nghĩa hòa bình vì thiếu lòng yêu nước và khiến đất nước lâm nguy. Quốc gia nào cũng thế.

 

Mặc dù việc quỷ hóa các nhóm khác và các nhà lãnh đạo của họ đã tồn tại từ buổi bình minh của lịch sử, nhưng nó đã trở nên phổ biến trong thời gian gần đây, được hỗ trợ bởi tính lan truyền của mạng xã hội. Năm 2016-2017, Tổ chức Ân xá Quốc tế đã đưa ra một báo cáo cảnh báo về sự nguy hiểm của những chiến thuật như vậy.

Tại sao lại quỷ hóa?

Những người sử dụng sự quỷ hóa các nhóm làm như vậy về cơ bản vì hai lý do:

  • Để thúc đẩy kế hoạch riêng của họ. Ví dụ: sẽ dễ dàng hơn nhiều để tăng chi tiêu quân sự nếu mọi người nhận thấy lối sống của họ đang bị đe dọa. Sẽ dễ dàng hơn nhiều để tăng ngân sách cho các sở cảnh sát nếu mọi người tin rằng có một sự gia tăng tội phạm đội biến. Trên thực tế, quỷ hóa là một cách rẻ tiền dễ sợ để thúc đẩy các kế hoạch.
  • Để chuyển trọng tâm chú ý sang một điểm khác hoặc để đánh lạc hướng. Ví dụ, nếu đảng của bạn vừa bị bắt quả tang tham nhũng, thì việc vượt qua cơn bão sẽ dễ dàng hơn nhiều nếu toàn đảng bắt đầu chỉ tay vào một số vấn đề khác.

 

Chống lại chủ nghĩa bộ tộc độc hại và sự mất nhân tính

Nói chung, chống lại chủ nghĩa bộ tộc độc hại, sự mất nhân tính và định kiến ​​tiêu cực không hề là nhiệm vụ dễ dàng, đặc biệt nếu những việc đó được thực hiện một cách tinh vi và không rõ ràng.

Như đoạn video châm biếm ngắn này minh họa, cái gọi là định kiến ​​ngầm có thể xuất hiện như một phản ứng đối với một tín hiệu xã hội, mặc dù những người liên quan có thể nhận thức được sự tồn tại và khó chịu của chúng.

Người ta có thể nghĩ rằng chủ nghĩa bộ lạc có thể được đấu tranh bằng cách giải thích rõ ràng sự phi lý của việc quỷ hóa hoặc định kiến và bằng cách tích cực yêu cầu mọi người không tham gia vào. Mặc dù việc đó có một số tác dụng, nhưng nghiên cứu cho thấy những tác động đó chỉ tồn tại trong thời gian rất ngắn. Đây là một lý do tại sao trong bài học này, bài nói của bạn không nên yêu cầu mọi người ngừng làm việc này, việc kia, hay cố gắng đưa ra các lý lẽ hợp lý cho việc làm như vậy.

Có một số phương pháp mà nghiên cứu đã chỉ ra rằng có tác dụng chống lại sự quỷ hóa và định kiến nói chung.

Cung cấp các ví dụ phản chứng tích cực

Biện pháp đầu tiên là cho tiếp xúc với những người từ tập thể bị phân biệt đối xử mang những phẩm chất trái ngược với những gì định kiến ngụ ý ("phản định kiến"). Nếu sự tiếp xúc đủ nhiều, định kiến ​​sẽ giảm đi đáng kể. Ví dụ, nếu định kiến ​​cho rằng "dân Gypsy là những tên trộm", thì phản định kiến sẽ nói về những người Roma đáng kính hay những người Roma đã thành công hoặc có hành vi mẫu mực.

Tin tốt ở đây là các phản định kiến có hiệu quả ngay cả khi chúng chỉ là tưởng tượng. Đây chỉ đơn thuần là một ứng dụng của kỹ thuật hình dung được biết đến rộng rãi - trong đó việc tưởng tượng hoặc suy nghĩ một cách sống động về một tình huống sẽ giúp bạn sẵn sàng cho nó. Tương tự, chỉ đơn thuần tưởng tượng ra những người Roma đáng kính cũng đã làm giảm sức mạnh của định kiến. 

Cảnh báo - nghiên cứu cũng cho thấy các ví dụ phản chứng cực đoan có xu hướng tạo ra hiệu ứng boomerang (gậy ông đập lưng ông), củng cố định kiến. Một cơ chế tương tự như "à, nhưng đó hẳn là ngoại lệ xác thực cho quy luật" kích hoạt trong não chúng ta. Vì vậy, nếu định kiến ​​là "phụ nữ là phái yếu", thì ví dụ phản chứng nên là những phụ nữ mạnh mẽ bình thường, không phải là các ví dụ ở thái cực như Nữ hoàng Elizabeth hay Joan of Arc (Jeanne d'Arc).

 

Có một tác dụng tích cực nữa của việc đưa ra những ví dụ phản chứng lại định kiến. Các nghiên cứu chỉ ra rằng khi mọi người đối mặt với những ví dụ phản chứng về niềm tin của mình và xử lý chúng, họ sẽ trở thành những người tư duy linh hoạt và sáng tạo hơn.

 

Phá vỡ vòng lặp củng cố

Áp lực xã hội và các chuẩn mực xã hội (trên thực tế hoặc được nhận thức) có thể đóng một vai trò rất lớn trong việc hình thành và duy trì những định kiến ​​này. Niềm tin của chúng ta được củng cố nếu chúng ta nghĩ rằng phần đông mọi người cũng có cùng niềm tin như vậy. Trên thực tế, các thí nghiệm về sự phù hợp của Asch cho thấy áp lực xã hội có thể khiến chúng ta từ bỏ nhận thức thông thường và chuyển sang những ý tưởng sai rành rành, hiển nhiên.

Nghiên cứu cho thấy khi mọi người biết những người khác không có chung thành kiến ​​với họ, thì định kiến ​​sẽ giảm đi. Thực ra, một trong những mục tiêu của bài học này chính là cung cấp một lời chứng rằng: "Này, tôi đây, và tôi nghĩ khác về những người này. Nếu bạn tin những gì sự quỷ hóa đang nói với bạn, thì tôi ở đây để nói rõ rằng tôi không cùng quan điểm đó”.

 

Xem xét phản biện các thông điệp bên ngoài và niềm tin trong chính chúng ta

Chúng ta có thể tạo ra một bước tiến lớn chống lại chủ nghĩa bộ tộc độc hại bằng cách xem xét kỹ lưỡng, xác minh thực tế và không bao giờ chấp nhận ngay bất kỳ tuyên bố nào mà chúng ta nhận được, đặc biệt nếu chúng chứa các sắc thái phán xét hoặc khái quát hóa. Đây là một lĩnh vực mà chúng ta sẽ trau dồi nhiều trong lộ trình Tư duy phản biện.

Dưới đây là một ví dụ ngắn về cách quỷ hóa có thể xâm nhập một cách tinh vi và từ từ. Do đại dịch COVID, nhiều quốc gia đã phải đóng cửa hoàn toàn để ngăn chặn vi rút lây lan theo cấp số nhân. Bạn có thể cảm nhận được sự khác biệt tinh tế trong cách tường thuật và cách mô tả biện pháp trong hai đoạn trích này từ NY Times không?

Double Standards

 

Tham gia vào các hoạt động hợp tác với đại diện của các nhóm bị quỷ hóa.

Tất nhiên, làm việc cùng nhau hoặc chỉ đơn giản là dành thời gian cùng nhau theo cách không đối đầu với đại diện của các nhóm bị quỷ hóa sẽ làm giảm đáng kể định kiến theo thời gian. Khả năng kiềm chế phán xét, làm việc với nhiều kiểu người khác nhau, linh hoạt, sáng tạo và có tư tưởng cởi mở là tất cả những đặc điểm quan trọng của nhà lãnh đạo thời hiện đại, và chúng tôi đang nỗ lực phát triển những đặc điểm này trong chương trình Lãnh đạo Agora.

 

Hoạt động

Trong phần cuộc họp '"Chúng ta đến với...", bạn sẽ cần thực hiện hai việc:

Nghiên cứu

1 Hãy chú ý và quan sát để phát hiện ra các dấu hiệu của sự quỷ hóa xung quanh bạn - trên mạng xã hội, trong bình luận của bạn bè, TV, báo chí, v.v. và để xác định đâu là tập thể bị quỷ hóa. Có thể ngay cả bản thân bạn cũng tham gia vào loại hành vi đó? Điều quan trọng đối với hoạt động này là việc quỷ hóa phải diễn ra trong bối cảnh của bạn, không phải ở một nơi nào khác hay trên lý thuyết. Nếu bạn sống ở Thụy Điển, đừng nói về cách người châu Phi bị quỷ hóa ở Tây Ban Nha. Chắc hẳn bạn có nhiều tập thể gần gũi hơn.

Ở nhiều quốc gia, bạn sẽ không cần phải nỗ lực nhiều để làm điều đó. Nga và Mỹ có truyền thống quỷ hóa nhau trong phạm vi ảnh hưởng của họ. Cũng có thể nói điều tương tự về các tác nhân chính trị ở Trung Đông. Trung Quốc và Nhật Bản là một "truyền thống" khác. Trên thực tế, bạn có thể dễ dàng tìm thấy trên Internet các bản đồ châm biếm "ai ghét cái gì", chẳng hạn như bản đồ "ghét ở châu Âu" này:

Hatemap Europe

Hầu hết các trường hợp quỷ hóa không rõ ràng nhưng tinh tế. Một phương pháp hay để phát hiện ra nó là đọc/xem những người đưa ra quan điểm phổ biến (có thể là các phương tiện truyền thông truyền thống, các blog nổi tiếng, những người có ảnh hưởng, v.v.) và xem xét kỹ lưỡng những đoạn khiến bạn không thích, đánh giá hoặc lên án ai đó. Bất cứ điều gì gợi lên trong bạn phản ứng cảm xúc tiêu cực đối với một nhóm người.

Bài nói trước câu lạc bộ

 

2 Khi bạn đã xác định được một tập thể bị quỷ hóa, mục tiêu của bạn là nghiên cứu tập thể đó và trình bày một bài nói dài 3 đến 5 phút minh họa điều gì đó tích cực về họ đã thu hút sự chú ý của bạn.

Bạn sẽ sử dụng hai kỹ thuật trong bài nói này:

  • Trình bày một hoặc hai ví dụ phản chứng tích cực.
  • Gửi một tín hiệu ngầm rằng bạn không cùng chung niềm tin bị quỷ hóa. Rốt cuộc, bằng cách nói tích cực về tập thể bị phân biệt đối xử, bạn sẽ đóng vai trò như một bằng chứng sống cho thấy có những người có niềm tin khác.

Bài nói nên tập trung hoàn toàn vào những khía cạnh tích cực mà bạn đã khám phá ra. Đây có thể là bất cứ thứ gì bạn có thể tìm thấy: từ văn hóa dân gian đến ẩm thực, từ phong tục đến kiến ​​trúc, từ truyền thống đến nghệ thuật, từ một sự kiện lịch sử đến những tiến bộ trong khoa học của các thành viên trong tập thể đó. Bài nói nên cung cấp thông tin phong phú và có thật, chứ không phải để thuyết phục. Bạn không cố gắng thuyết phục bất cứ ai về bất cứ điều gì - chỉ đơn thuần là làm sáng tỏ một khía cạnh tích cực của một tập thể bị tẩy chay.

Điều cực kỳ quan trọng là bạn phải thực sự thích những gì bạn đang nói. Đừng nói về những điều "trên lý thuyết là tốt" hoặc "mọi người nên thích" - hãy nói về những điều mà cá nhân bạn thích.

Điều quan trọng nữa là thực hiện bài nói về điều gì đó thuộc về bản chất của tập thể (nói cách khác, về những điều diễn ra do sự lựa chọn hoặc hành động tích cực của tập thể cụ thể đó).
Ví dụ, thử tưởng tượng bạn muốn nói về người Bulgaria. Thật vô nghĩa khi nói về những ngọn núi và hồ ở Bulgaria đẹp như thế nào bởi vì - giống như mọi quốc gia khác trên thế giới - đó chỉ là một sự trùng hợp lịch sử khi người Bulgaria sống về mặt địa lý ở nơi họ sinh sống, và những ngọn núi cùng hồ nước sẽ đẹp như nhau bất kể là người Trung Quốc, Nhật Bản, Gypsy hay các tập thể khác sống ở đó (Tất nhiên, thực tế tinh vi hơn một chút - các thuộc tính địa lý thực sự định hình theo thời gian văn hóa, truyền thống và thậm chí là cách một tập thể nhìn nhận thế giới. Tuy nhiên, đối với mục đích của bài học này và vì việc định hình này diễn ra trong một khoảng thời gian rất dài, nên chúng tôi sẽ cho rằng nó không liên quan).
Tuy nhiên, điều bạn có thể làm là nói về mối quan hệ giữa tập thể và môi trường của nó vì đó hoàn toàn là sự lựa chọn của họ. Nếu một tập thể cụ thể giữ gìn vệ sinh môi trường, coi trọng tài nguyên thiên nhiên, có chính sách phát triển bền vững, v.v., thì tất cả những điều đó chính là những gì bảo tồn vẻ đẹp của núi và hồ sẵn có - đó là chủ đề đáng làm cho một bài nói.

 

Như với mọi bài nói, hãy cố gắng giữ cho chủ đề được tập trung. Bạn không có cả tiếng đồng hồ để nói, vì vậy hãy cố gắng truyền tải một hoặc hai điểm cốt lõi và bàn chi tiết về chúng. Ví dụ: thay vì truyền tải toàn bộ lịch sử và văn hóa dân gian của người Gypsy trong 5 phút, hãy tập trung vào một lễ hội cụ thể hoặc một truyền thống cụ thể và minh họa nó một cách chi tiết.

Bài nói không nên:

  • Đề cập rằng tập thể là đối tượng của sự quỷ hóa.
  • Thảo luận tại sao bạn chọn tập thể cụ thể này thay vì tập thể khác.
  • Thương hại, đồng cảm với tập thể, hoặc đồng cảnh ngộ, khó khăn của họ. Ví dụ: nếu tập thể bạn chọn là người nhập cư hoặc người tị nạn, thì chủ đề bài nói của bạn không thể là việc họ đến đất nước của bạn khó khăn như thế nào hay cuộc chiến trong họ khủng khiếp như thế nào.
  • Khuyến khích khán giả thích họ hoặc làm bất cứ điều gì cụ thể. Hãy nhớ rằng - đây không phải là bài thuyết phục kết thúc bằng một lời kêu gọi hành động (Hãy nhớ những gì nghiên cứu cho thấy - bạn sẽ chỉ đạt được ảo tưởng rằng đã thay đổi được suy nghĩ của mọi người, nhưng trên thực tế, những định kiến ​​cũ sẽ quay trở lại gần như ngay khi họ rời khỏi phòng).

Nếu bạn làm bất kỳ điều nào kể trên, bạn sẽ chỉ tạo ra sự phản kháng làm mất đi mục tiêu của hoạt động.

Đừng thái quá. Hãy nhớ nghiên cứu về ví dụ phản chứng cực đoan ở trên. Nếu bạn cố gắng đi đến cực điểm của chủ nghĩa thực chứng, tô vẽ tập thể mà bạn lựa chọn là tốt nhất thế giới, hay âm nhạc/ẩm thực/v.v. của họ thật xuất sắc và lấp đầy bài nói của bạn với các so sánh nhất, thì bạn có nguy cơ kích hoạt hiệu ứng boomerang

Tiêu đề của bài nói nên dựa trên "Hôm nay chúng ta đến với...". Ví dụ:

  • Hôm nay chúng ta đến với Nga
  • Hôm nay chúng tôi ta đến với California
  • Hôm nay chúng ta ta đến với thế giới của người Gypsy.
  • V.v.

Nhận xét

Bài học được nhận xét theo phiếu nhận xét đính kèm.

Lưu ý với người nhận xét: Có một ranh giới mong manh giữa việc nói về một tập thể, nơi sống và cách sống của họ với việc chỉ đưa ra một bài nói kiểu "du lịch" mà trong đó diễn giả chỉ đơn giản là kể về một nơi tốt đẹp họ đã đến. Một sự nhầm lẫn phổ biến trong bài học này - từ những diễn giả không đọc đầy đủ mô tả - nghĩ rằng "Hôm nay chúng ta đến với..." là ý của tiêu đề theo nghĩa đen - đi đến một nơi nào đó tốt đẹp và kể một câu chuyện về nơi đó. Rõ ràng, điều này không đúng, và nếu bạn thấy bài nói đã được thực hiện thuộc dạng này, bạn nên chỉ rõ rằng nó không đạt mục tiêu, giải thích lý do và đề nghị diễn giả thực hiện lại vai trò trong một cuộc họp tương lai.

Mặt khác, vì diễn giả sẽ cố ý không chỉ rõ tập thể mà họ đang nói đến, nên đôi khi rất khó để biết liệu chúng ta có đang ở trong tình huống đầu tiên hay không. Điều này đặc biệt đúng trong các cuộc họp mà mọi người từ các nền văn hóa và quốc gia khác nhau tham gia: một tập thể cụ thể có thể bị phân biệt đối xử trong môi trường của diễn giả nhưng không phải trong môi trường của bạn.

Vì vậy, thời điểm bạn quyết định đánh giá bài nói "Hôm nay chúng ta đến với..." (lý tưởng là vài ngày trước cuộc họp), bạn nên liên hệ với diễn giả và hỏi họ về tập thể họ chọn. Đây cũng sẽ là một lời nhắc nhở tinh tế về tính chất phi du lịch của bài nói.

 

 

Tài nguyên

 


Contributors to this page: nga.nguyen and agora .
Page last modified on Wednesday June 23, 2021 06:56:52 CEST by nga.nguyen.